Huyền Ðức vội chạy ra cửa Tây, bỏ cả vợ con mà chạy. Đến một khu rừng nọ, khi đến bên một cây cổ thụ nhất khu rừng, Huyền Đức thấy bia bắn cung được sơn lên khắp thân cây, và cắm đúng vào giữa mỗi cái là một mũi tên.
Huyền Đức kinh ngạc:
- Ai là cung thủ đáng kinh ngạc này?
Bầy tôi đều không biết. Huyền Đức ra lệnh:
- Tìm ngay nhà thiện xạ này cho ta. Phải dùng người này để trả thù cho Hạ Hầu Đôn (bị Tào Tín bắn hỏng mắt bên phải).
Tiếp tục xuyên qua rừng một vài dặm, đoàn quân tình cờ gặp một chú bé mang cung tên. Sau khi trò chuyện chú bé thừa nhận chính chú bắn những mũi tên nằm ngay vào giữa những cái đích, mà Huyền Đức đã thấy.
Huyền Đức cười:
- Không phải cháu đã đóng những mũi tên vào giữa đích chứ?
- Không, thưa tướng quân! Cháu bắn từ xa 100 bước. Cháu xin thề bằng tất cả những cái cháu cho là linh thiêng.
Huyền Đức lấy làm vui mừng:
- Đáng kinh ngạc thật sự! Cháu cho ta biết làm thế nào cháu trở thành một cung thủ ngoại hạng như vậy?
Đứa bé đáp:
- Dễ thôi, thưa tướng quân! Trước tiên cháu bắn tên vào cây, sau đó cháu... vẽ đích xung quanh nó!
Huyền Đức chỉ còn biết kêu:
- Hic, hic!
Rồi bảo cậu bé đi về nhà, lại tiếp tục dẫn quân đi tìm Tào Tháo.
Lúc bấy giờ Điêu Thuyền đã hết giận Lã Bố, sau trận đánh thắng Lưu Bị, Lã Bố muốn Điêu Thuyền vui lòng bèn tổ chức một đêm gọi là “tái tân hôn”. Đêm ấy, Lã Bố bắt tên lính hầu cầm nến đứng cạnh giường trong lúc “yêu” Điêu Thuyền.
Loay hoay một hồi mà Điêu Thuyền vẫn lạnh như băng trông rất... điêu. Vốn vừa giận nhau nên Điêu Thuyền chưa có cảm tình với chuyện này, nhưng Lã Bố cho rằng người hầu không biết cách chỉnh ánh sáng cho lãng mạn, nhắc:
- Soi sang bên phải đi.
Tên người hầu chạy sang bên phải giường, vẫn không có kết quả gì. Lã Bố cáu:
- Soi sang bên trái đi mày.
Tên người hầu lại chạy sang bên trái giường, nhưng Điêu Thuyền vẫn lạnh lùng trơ ra. Lã Bố nổi giận quát người hầu:
- Mày... vào thay tao, tao cầm nến cho!
Tên người hầu không dám trái lệnh, vội đưa nến cho chủ và... một lúc sau, Điêu Thuyền đã bắt đầu kêu lên đủ thứ tên thần thánh trên đời.
Lã Bố đắc thắng:
- Đó, thấy chưa? Thằng này đúng là ăn hại, mỗi việc cầm nến mà cũng không biết cách!
Vốn tính hiếu thắng, đêm ấy sau khi chợp mắt một lát, vào lúc nửa đêm, Lã Bố dẫn đại quân kéo đi đánh Tào Tháo.