Lưu Biểu, Trương Tú thua, nhặt nhạnh tàn quân rồi cùng bàn với nhau:
- Tào Tháo lui quân vội và có thể do Hứa Đô có chuyện gì đó.
Bèn cho quân đi do thám, quân do thám về báo: Do bữa tiệc tế Điển Vi làm đồ ăn không cẩn thận nên Tào Tháo bị... “Tào Tháo đuổi”, phải về Hứa Đô trị bệnh.
Từ đó Biểu về Kinh Châu, Tú giữ lấy Tương Thành. Tháo về Hứa Ðô, dâng biểu xin phong Tôn Sách tước Ngô Hầu, sai đến Giang Ðông.
Bấy giờ, có người tới gửi cho Tháo một bức thư tình của Lã Bố gửi cho Điêu Thuyền, Tháo mở ra xem, thư viết:
“Điêu Thuyền yêu quý! Tối nay anh nhận được thư em khi đã nhậu sương sương, nhưng vẫn còn đủ chút tỉnh táo để nhận ra rằng: Rất tiếc, anh không thể nhận lời chia tay của em được.
Em viết rằng em chia tay anh vì rượu. Vậy thì, em còn nhớ không? Ngày mới quen nhau, em thề non ước biển rằng không có gì làm phai mờ được tình yêu của anh và em. Tất nhiên trong đó có cả rượu, phải không nào?
Em còn nhớ không? Khi anh tỏ tình và em nhận lời, anh đã gần như ngất xỉu. Lúc đó mặt anh đỏ gay đỏ gắt, chân tay bủn rủn, miệng gọi tên em hoài. Và em đã phải dìu anh đến bên gốc cây bị bọn lâm tặc cưa trộm, lúc đó anh đã hoàn toàn mê sảng.
Vậy mà giờ đây, tại sao em có thể nói lời chia tay, khi mà anh vẫn luôn sống trong tâm trạng của “cái thủa ban đầu lưu luyến ấy”? (Mặt anh vẫn đỏ, tay chân vẫn bủn rủn...).
Còn muốn viết cho em nhiều lắm, nhưng anh phải dừng bút tại đây, vì có thằng bạn đang... lè nhè gọi tên anh ngoài cửa trại, rủ đi nhậu tiếp. Khi nào xong chầu nhậu này, anh sẽ lại nhớ đến em, yêu em và hình bóng của em sẽ lại đi theo anh trong... chầu nhậu tiếp theo.
Hôn em những cái hôn nồng cháy, như... rượu làng Vân vậy!”.
Tháo vốn thích gái đẹp, nay thấy Điêu Thuyền có vẻ như chán Lã Bố thì lấy làm mừng, bèn lệnh:
- Lã Bố suốt ngày rượu chè, không đáng mặt làm tướng. Ta phải thay vua bắt thằng này.
Tháo lập tức sai Hạ Hầu Ðôn, Hạ Hầu Uyên, Lã Kiền lĩnh năm vạn quân đi trước. Tự mình thống đại quân lần lượt kéo đi sau.
Lưu Bị ở trong thành Tiểu Bái nghe tin quân Tào đến, chỉ để Tôn Càn, My Chúc, My Phương giữ thành, mình cùng Quan, Trương nhân cơ hội đánh Lã Bố. Lã Bố tự dẫn đại quân đón đánh.