Tôi là một người không đủ can đảm để bảo vệ tình yêu của mình.
Tôi vẫn nhớ như in những ngày tôi và người ấy quen nhau. Quen nhau
trong một tình cảnh trớ trêu, quen nhau lần đầu mà cứ như đã quen từ rất
lâu. Tôi là sinh viên năm cuối một trường cao đẳng, tính tôi trẻ con
nghịch ngợm kèm theo khuôn mặt hơi “baby” nên khi khóa mới nhập học
nhiều người vẫn tưởng tôi là khóa mới.
Tôi vô tư trêu đùa với những em khóa mới mà không biết có một em
“kết”, tôi mới chia tay mối tình đầu và cũng đang đau khổ vì tôi là
người đa cảm nên khi biết mối tình đầu chỉ là do tôi yêu quá nên không
nhận ra người ta không yêu tôi mà chỉ coi tôi là trò đùa… Tôi không hay
biết rằng vì thích tôi mà cậu ấy chểnh mảng chuyện học hành, sa đọa vào
những tệ nạn khác, tôi vô tư rằng tôi chỉ coi cậu ấy là đứa em trai
không hơn không kém.
Thế rồi như định mệnh đã sắp xếp, em buồn em rủ một người cùng làng ở
ngoài vào ở cùng em (bọn tôi ở ký túc xá). Hôm ấy là ngày ra mắt “lính
mới” cả phòng em rủ phòng tôi cùng mấy người bạn đi cùng, tôi nhìn anh
không có gì đặc biệt mà có kiểu như đang khiêu khích tôi. Em khóa mới vì
“thất tình” nên uống rất nhiều, anh dìu cậu ấy về khi cậu ấy nói muốn
nói chuyện với tôi, tôi không đồng ý vì cậu ấy đang say… Anh bước vào
trái tim tôi nhẹ nhàng đầy sóng gió, tôi và anh gọi nhau bằng biệt danh
chứ không xưng tên, lúc đầu là Đệ và Đại Ca và đương nhiên tôi là Đại
Ca.
Tôi vẫn nhớ như in những ngày tôi và người ấy quen nhau. (Ảnh minh họa)Từ khi anh vào ký túc ở tôi và anh nói chuyện thật nhiều, vì khi ấy
gọi nội mạng có 500 đồng/ phút và tin nhắn thì có ngày nhắn hết 50000 mà
vẫn không hết chuyện. Anh kể rằng anh là người rất chung thủy trong
chuyện tình cảm, anh đang kết một cô bé học khóa mới nhưng lại không
thích anh còn tôi kể cho anh tôi là một đứa ngốc nghếch “ta yêu người
người chẳng đáp lại tình ta”.
Tình yêu của một anh chàng khóa sau nhưng nhiều tuổi hơn với một cô
nàng năm cuối làm bạn bè ai cũng ngạc nhiên. Đó có lẽ là sự kinh ngạc
nhất của cậu khóa mới kia, tôi vẫn nhớ câu nói của cậu ấy đến giờ tôi
vẫn nhớ “tôi hận chị, tôi hận tất cả”… Tình yêu luôn có những lý lẽ
riêng của nó, để vượt qua nhiều rào cản để đến được với nhau thực sự tôi
mất rất nhiều nước mắt, nước mắt của đau khổ, buồn bã và có cả nước mắt
của hạnh phúc. Tôi ra trường với sự hân hoan cuộc sống, bỡ ngỡ không
biết đi đâu về đâu nhưng anh luôn động viên an ủi tôi những lúc tôi suy
sụp và đau khổ vì không xin được việc.
Tôi đi làm công nhân tại một khu công nghiệp Hải Dương, anh vẫn học
hoàn thành nốt năm cuối, tôi và anh tình yêu nồng cháy hạnh phúc tuy
rằng kinh tế của hai đứa hạn chế nhưng những món quà là những lúc đi
chơi tâm sự những ngày ý nghĩa của tình yêu. Khi tôi xin được việc ở
thành phố dù chỉ làm kế toán cho một doanh nghiệp tư nhân, nhưng bắt đầu
chúng tôi đã xảy ra xung đột khi tôi vẫn vô tư và anh lại ghen tuông vớ
vẩn. Dù rằng tình yêu hai đứa dành cho nhau vẫn đẹp và trọn vẹn nhưng
những xung đột ấy dần đẩy chúng tôi xa dần nhau khi anh ra trường không
xin được việc và phải đi làm ở khu công nghiệp gần nhà. Tôi càng chứng
tỏ tôi yêu và chung thủy với anh bao nhiêu anh càng coi đó là sự “phản
bội” của tôi bấy nhiêu.
Từ khi anh vào ký túc ở tôi và anh nói chuyện thật nhiều, (Ảnh minh họa)Có những lúc vì giận anh quá tôi nói nếu không yêu anh thật thì em
chẳng bao giờ yêu anh vì anh không đẹp trai, điều ấy làm anh buồn nhưng
tình yêu mà phải có chút sóng gió tình yêu mới đẹp. Tôi và anh yêu nhau
như những cặp tình nhân khác cũng đặt cho nhau tên riêng trong danh bạ
cái tên mà suốt cuộc đời này tôi sẽ không bao giờ quên đó là A4, anh gọi
tôi là Bey. Tôi buồn vì tôi và anh không bao giờ đi cùng nhau hết cuộc
đời này, tôi hiểu lý do chia tay là gì, tôi biết cuộc sống không bao giờ
bằng phẳng nhưng tôi buồn vì cuộc đời không bao giờ theo ý muốn con
người.
Viết cho anh tình yêu sâu đậm nhất cuộc đời tôi, tôi và anh sẽ là hai
con đường song song không bao giờ cắt nhau, dù cho cuộc sống của tôi
sau này có như thế nào đi nữa thì đó cũng do tôi chọn lựa không bao giờ
tôi ân hận. Tiếc rằng tôi và anh không bao giờ đi cùng nhau nữa và tiếc
rằng những gì tôi dành cho anh đều là thật lòng mà anh ngỡ tôi dối gian.
Buồn nhưng cuộc sống luôn kéo tôi đi theo những guồng quay của nó, cầu
chúc cho anh mãi hạnh phúc và thành đạt, chào anh A4 của Bey!