Về nghe em cánh đồng quê xanh lắm
Những cánh cò làm dáng với triền đê
Dòng sông xưa một thời em mê đắm
Chạy men theo thả những chiếc diều hồng.
Về nghe em rũ bụi đường cuộc sống
Bỏ bon chen và danh lợi phù du
Những xa hoa, những nhọc nhằn đấu đá
Có khi nào em chẳng thể là em?
Phố phường chật hẹp lòng người như bé lại
Sự bao dung chẳng thể lớn dần lên
Về nghe em nghe lòng mình tĩnh lặng
Để đêm nằm nghe chú dế ngân nga.
Về nghe em lúa sẽ ấp ôm em
Sẽ ru em bằng hương thơm nếp mới
Sau tính toán cái được còn, mất mát
Tâm hồn em giờ bỗng dịu dàng hơn.
Đời đâu chỉ cần có vật chất giàu sang
Em cũng cần có trái tim biết hát
Về nghe em sáo diều quê sẽ giúp
Em ê a câu hát “lí thương nhau”.
Về nghe em…
Về là em thủa trước…